Con gái gạ dượng khi mẹ đang ngủ say

Điện thoại rung trong túi, tin nhắn từ Nam: “Thư, em với Hoàng trông hạnh phúc nhỉ, anh ghen đấy.” Thư giật mình ngẩng lên, thấy Nam ngồi ở bàn góc khuất, áo khoác đen, ánh mắt chạm cô, nhếch môi cười. Hay lại chiêu mới để dụ mình?” Cô đứng dậy, đẩy xe nôi đi:
“Cảm ơn anh, em xin lỗi vì những chuyện trước đây, đừng liên lạc nữa,” giọng kiên quyết. Dưới bóng mây mờ, Thư đứng trước ngã rẽ của lý trí và ham muốn, không biết lần tới cô sẽ giữ vững hay gục ngã, câu hỏi treo lơ lửng như cơn gió đêm lùa qua khe cửa. Thư gật, “Dạ, em cũng yêu anh nhất,” nhưng mắt cô nhòa đi trong bóng tối, tội lỗi và dục vọng như hai sợi dây vô hình siết chặt. Hoàng kéo tay Thư qua bàn:
“Vợ, anh thấy em lạ lắm, có gì buồn cứ nói với anh, đừng giấu, anh không muốn em chịu đựng một mình,” giọng anh nghiêm nhưng ấm. Thư đẩy xe nôi bé Ngọc ra công viên nhỏ gần nhà, mặc áo sơ mi dài tay màu be kín đáo, quần thun dài ôm nhẹ, tóc buộc thấp, cố giữ vẻ đứng đắn để tự nhắc mình không sa ngã.